Duck hunt
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng


Phan_47

đang muốn mở miệng gọi người để cho hắn truyền lời thì nghe thấy ngoài cửa một loạt tiếng súng vang lên, chuông trong nhà giam lập tức kêu báo động sau đó cửa phòng giam đã bị mở ra.

"Triệu Phi?"

Huyết Sắc nhìn Triệu Phi toàn thân một màu đen, còn chưa kịp mở miệng đã thấy Triệu Phi nổ súng về phía Tà Dương, hắn ta còn chưa kịp phản ứng đã bị giết chết!

trên đầu máu tươi chảy ròng ròng!

"Triệu Phi mày. . . . . ."

Huyết Sắc còn chưa rõ chuyện gì xảy ra liền bị người của Triệu Phi giữ lấy, đôi tay bị trói chặt, không thể động đậy!

"Huyết Sắc, mày yên tâm, tạm thời sẽ không giết mày...mày còn có tác dụng !"

Triệu Phi cười lạnh, ra lệnh cho thủ hạ mang hắn đi.

"Những người khác đã giết hết chưa?"

Triệu Phi lạnh lùng nhìn nơi này, cái nhà giam này không lớn, nhưng là thiết bị cũng tương đối không tệ, hỏi xem mấy người đã bị bắn chết.

"Lina còn chưa chết! Còn có cả tiểu Triệu!"

Triệu Phi đi tới phòng giam khác mở cửa tù ra liền nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh mập mờ, Lina và tiểu Triệu thân thể trần truồng đang dây dưa.

Nhìn thấy Triệu Phi, vội vàng rút người ra mặt mừng rỡ, Triệu Phi giương mắt lạnh nhìn chằm chằm ra cửa: "Đem bọn họ trói lại, sau đó cho nổ tung bên trong!"

Ngay cả tự tay hành động cũng không muốn rồi !

"Triệu Phi, làm sao anh có thể đối với tôi như vậy!" Lina vội vàng đuổi theo, mặt tức giận, cô ta dầu gì cũng là thủ hạ tâm phúc của Nam Cung Tước, Triệu Phi lại còn nói cho nổ nơi này.

"Lina, đây là ý của Môn chủ!"

Triệu Phi lạnh lùng nói xong, Lina còn chưa kịp phản ứng liền bị buộc chặt với tiểu Triệu vào một chỗ.

"Triệu Phi, anh không thể làm như vậy!"

Tiểu Triệu sợ hãi hét rầm lên, gương mặt vốn tuấn tú, giờ phút này gầy đi rất nhiều. Trong khoảng thời gian ở cùng với Lina, người đàn bà này dục vọng rất cao mỗi ngày đều muốn vắt cạn tinh lực của hắn mới thôi.

Triệu Phi không để ý đến bọn họ, hiên ngang đi ra ngoài.

Lão K lái xe đi tới cổng trại giam liền phát hiện có một nhóm người áo đen đang vây ở đó. Lập tức đoán được chuyện gì xảy ra, vội vàng gọi cho Mạc Thiên Kình.

"Cái gì? Có người cướp ngục?"

Mạc Thiên Kình nghe tin liền cảm thấy bàng hoàng liền vội vàng đứng lên đi ra ngoài, không quên gọi theo Lý Băng.

Lão K ngồi trên xe, ẩn nấp nhìn bọn chúng chằm chằm thấy bọn chúng mang Huyết Sắc rời đi đang định lái xe đuổi theo thì nghe thấy ‘ bùm ’ một tiếng, cả nhà giam chìm trong khói thuốc súng cuồn cuộn!

"Khốn kiếp, lại dám cho nổ nhà giam!"

Lão K tức giận vỗ một quyền vào trên tay lái, lập tức lái xe đuổi theo.

Lúc Mạc Thiên Kình chạy tới nhà giam đã nhìn thấy khói thuốc súng cuồn cuộn, lửa bốc ngùn ngụt mang cả nhà giam thiêu hủy.

"Nam Cung Tước thật là ngoan độc!"

Lý Băng nhìn nhà giam đang bị chìm trong biển lửa tức giận đến nghiến răng, nghĩ đến những cai ngục bên trong, bọn họ có còn chưa rõ chuyện gì xảy ra đã bị chết rồi.

"Phái người điều tra xem hôm nay ai trực ở đây, tôi đi tìm lão K!"

Nam Cung Tước mang Huyết Sắc đi, anh khẳng định người này vẫn có tác dụng, nhưng mà có tác dụng gì thì tạm thời vẫn chưa biết!

"Thượng tướng, là do người của Nam Cung Tước làm, người kia đang bị mang về Thiên Môn!"

Lão K gọi điện đến mang kết quả vừa mới theo dõi nói cho anh biết, hiện tại đang quay về rồi.

"Được rồi, cậu cứ trở lại đi đã!"

Nam Cung Tước lại có thể vì một Huyết Sắc mà cho nổ tung cả nhà giam, nói cách khác đám người Trương Vượng toàn bộ đã bị chết banh xác, Nam Cung Tước giết người diệt khẩu, vì cái gì ? Chẳng lẽ chỉ để cứu Huyết Sắc đi thôi sao?

Mạc Thiên Kình cúp điện thoại, mặt âm u.

"Thượng tướng, tôi thấy lần này Nam Cung Tước nhất định là có âm mưu rất lớn!"

Quả thật là quá ác độc đem cả nhà giam nổ tung, nhưng đây chính là nhà giam độc lập của bọn họ vốn rất bí mật, không ngờ lại bị Nam Cung Tước tìm ra được.

"Ừ! Tôi cũng nghĩ như vậy, chỉ là không biết. . . . . ." Mạc Thiên Kình còn chưa nói hết, điện thoại di động liền vang lên, là một số điện thoại lạ hoắc!

Ấn nút nghe , Mạc Thiên Kình còn chưa mở lời, đã nghe thấy bên trong truyền tới một giọng nói rất xứng đáng bị ăn đòn.

"Mạc Thiên Kình, mày nói cho Trinh Tử, đại sư huynh của cô ta đang ở trong tay của tao. Nếu như muốn cứu hắn thì ngay lập tức mang theo con gái trở lại biệt thự! Nếu không tao liền giết chết hắn!"

Chương 151: Các người định làm gì?

Mạc Thiên Kình nghe được lời của Nam Cung Tước vừa nói thì trong lòng hồi hộp nhảy lên một cái, hắn làm sao biết được Trinh Tử ở chỗ này? Chẳng lẽ hắn vẫn luôn đang giám thị bọn họ hay sao? Nhưng là hắn căn bản cũng không có phát hiện tung tích của bọn họ?

"Nam Cung Tước, chỗ của tao không ai là Trinh Tử cả, mày bảo tao phải truyền đạt lại giúp mày thế nào đây?"

Mạc Thiên Kình bắt đầu giả bộ, cố gắng thăm dò một chút ý tứ của hắn, không ngờ Nam Cung Tước lại cười lạnh:

"Mạc Thiên Kình, tao không có nói cô ta ở chỗ của mày, tao chỉ bảo mày chuyển lại lời tao nói với cô ta. Nhưng mà. . . . . . không ngờ cô ta lại ở chỗ của mày thật !"

Nam Cung Tước cũng không ngờ mình mới vừa đưa ra câu hỏi bỗng nhiên lại thu hoạch được vị trí của tiện nhân kia. hắn quanh đi quanh lại đều không tìm được cô ta không ngờ lại trốn ở chỗ đó, chẳng trách mình không tìm được.

Mạc Thiên Kình tức thiếu chút nữa cắn rơi đầu lưỡi của mình, tại sao lại không cẩn thận đem vị trí Trinh Tử nói ra rồi ?

"Nam Cung Tước, rốt cuộc mày muốn thế nào?"

"Mạc Thiên Kình, tao nói rồi mày chỉ cần nhắn ý của tao còn những thứ khác tao và cô ta sẽ tự giải quyết!"

Nam Cung Tước nói xong liền ngắt điện thoại, Mạc Thiên Kình tức giận nghiến răng sau đó trực tiếp lái xe trở lại biệt thự.

Sính Đình lúc này đã rời giường, cùng với đám Trinh Tử ở trên bãi cỏ chơi đùa, cười rất vui vẻ, nhìn thấy bọn họ trở lại vội vàng ra đón.

Mạc Thiên Kình đi vào biệt thự, nhìn Sính Đình và mấy người kia trên mặt nặn ra nụ cười yếu ớt.

Trinh Tử ôm con gái đi vào cùng những người khác ngồi ở trên ghế sa lon.

"Trinh Tử, mới vừa rồi Nam Cung Tước điện cho tôi, đại sư huynh của cô đang rơi vào trong tay hắn!"

Mạc Thiên Kình ngồi ở trên ghế trầm ngâm nói nhưng lại nhìn thấy Trinh Tử bình thản nở nụ cười không gợn sóng thì có chút kinh ngạc.

Xảy ra chuyện như vậy, cư nhiên so với anh còn bình tĩnh hơn nhưng mà anh cũng không biết trong lòng cô ấy đang nghĩ thế nào.

"Anh ta nói gì!"

Trinh Tử nhàn nhạt hỏi, nhưng mà trong nội tâm lại có chút hốt hoảng.

"hắn bảo cô mang đứa bé trở về nếu không lần sẽ làm sư huynh của cô sống không bằng chết!"

Lời nói của Mạc Thiên Kình làm cho mọi người giật mình, không ngờ Nam Cung Tước thật tuyệt tình như thế, hèn hạ đến nước này. Lại đi dùng cách này chính để bức Trinh Tử quay về. Nhưng mà Trinh Tử thật sẽ vì đại sư huynh của mình mà trở về sao?

"Trinh Tử, đừng nghe Nam Cung Tước, cô mà trở về thì tương đương với tất cả những gì đã làm đều trở nên uổng phí!"

Lý Băng vội vàng nói, cô ấy thật vất vả mới từ trong tay hắn thoát ra. Bây giờ mà trở về thì đứa bé kia không phải lại rơi vào trong tay hắn rồi sao !

Trinh Tử nhìn Lý Băng, thở dài:

"Tôi không thể không trở về, nhà Yamamoto đã nợ bọn họ quá nhiều. Hôm nay chỉ còn lại đại sư huynh, nếu như Nam Cung Tước muốn mạng của tôi thì tôi cũng sẽ cho anh ta. Chỉ hy vọng anh ta có thể thả đại sư huynh ra."

Nhưng mà cô vẫn biết, ở bên trong lòng của đại sư huynh vẫn luôn yêu thương người tiểu sư muội này. Anh ấy thà cắn lưỡi tự sát cũng không nguyện ý để cho cô hy sinh vì anh.

"Nhưng mà cô trở về thì quá nguy hiểm. cô có biết hay không cứ xem như cô đi về thì Nam Cung Tước cũng sẽ giết chết đại sư huynh của cô mà thôi. Chẳng lẽ cô nhẫn tâm đem Điềm Điềm về sao? cô phải biết, một khi Điềm Điềm trở về thì tương lai của nó sẽ bị phá hủy!"

Thủy Nhi rất lo lắng giải thích, Trinh Tử rưng rưng nhìn con gái trong ngực, không biết phải làm sao!

"Tôi sẽ không mang Điềm Điềm trở về, chỉ một mình tôi về thôi. Thủy Nhi, đứa bé giao cho cô! cô nhớ là đã đồng ý với tôi rồi đấy, giúp tôi chăm sóc đứa nhỏ này"

Trinh Tử nói, nếu như có lựa chọn khác thì cô tuyệt đối sẽ không vứt bỏ cốt nhục của mình. Nhưng mà Nam Cung Tước cương quyết muốn cô xuất hiện, nếu cô không đi thì đại sư huynh sẽ chết còn nếu như đi thì còn sống trở với tỷ lệ chính bằng con số không!

Lựa chọn như vậy thật rất khổ sở.

Mạc Thiên Kình nhìn cô mấp máy môi lại nhìn Sính Đình không nói một lời ở bên cạnh. Anh biết cô cũng đang rất căm giận. Nhưng mà với thế cục như hiện tại, Nam Cung Tước yêu cầu Trinh Tử mang theo con gái trở về như vậy. Trinh Tử nếu trở về mà không mang theo đứa bé thì chỉ là chịu chết mà thôi.

Mang đứa bé trở về có lẽ còn có thể sống sót, nhưng bọn họ đều biết Trinh Tử chắc chắn sẽ không mang đứa bé quay về!

Thủy Nhi nhìn Trinh Tử, lạnh lùng cảnh cáo cô: "Trinh Tử, tôi cho cô biết, mặc kệ như thế nào đều không cho bỏ lại đứa bé này nếu không tôi sẽ không giúp cô nuôi lớn Điềm Điềm đâu! Nếu như cô bỏ nó lại ..., tôi liền tìm cho nó cha ghẻ còn tôi là mẹ ghẻ. Mỗi ngày tôi sẽ đánh nó, mắng nó, không cho ăn không cho mặc!"

Thủy Nhi cảnh cáo nói, giọng nói từ từ trở nên yếu đi cuối cùng thành tắc ngẹn .

Trinh Tử biết đây là vì mình nhưng cô thật không có biện pháp, không thể nhìn Nam Cung Tước giết chết đại sư huynh được.

"thật ra thì chúng ta cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội đâu"

Thượng Quan Quân Triết từ nãy ngồi yên không lên tiếng đột nhiên mở miệng nói, ánh mắt của mọi người đổ dồn vào anh, chờ đợi câu tiếp theo.

"Nam Cung Tước vẫn mong lấy lại con gái, chúng ta mà có thể lợi dụng điểm này để đối phó với hắn! Trinh Tử có thể trở về yêu cầu ly hôn với hắn, thả đại sư huynh của cô ấy ra với điều kiện chính là đem con gái trả lại!"

"Thượng Quan Quân Triết, tôi biết ngay anh không phải người tốt mà, anh lại muốn đem Điềm Điềm đưa cho tên khốn kiếp kia!"

Thủy Nhi nghe được lời của Thượng Quan Quân Triết không nhịn được mắng to, trong dạ dày bỗng thấy khó chịu, liền vội vàng đứng lên vọt vào nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo.

"cô ấy sao vậy?"

Sắc mặt Thượng Quan Quân Triết rất khó nhìn, cô ấy lại ghét mình đến thế sao? Mới nói mấy câu đã buồn nôn!

Sính Đình cười gượng gạo sau đó vội vàng đi vào phòng vệ sinh, nhìn Thủy Nhi nằm ở trên bồn cầu sắc mặt tái nhợt, vẫn còn nôn mửa, quan tâm hỏi:

"Thủy Nhi, cô vẫn ổn chứ?"

Nôn nghén là chuyện rất vất vả, chỉ là Thủy Nhi hình như nôn mửa cũng tương đối ít!

Thủy Nhi súc miệng đứng lên, lắc lắc đầu sắc mặt vẫn còn rất yếu ớt.

"không có việc gì, có thai thật là khó chịu!"

cô vốn đang cho là mình sẽ không nôn nghén, không ngờ lại còn là khống chế không được mà nôn ra!

"Ừ, vậy thì tốt, tạm thời khi nói chuyện cô đừng quá kích động làm Thượng Quan Quân Triết chú ý bằng không muốn giữ bí mật sẽ rất khó!" Sính Đình nhắc nhở, nôn nghén quá thường xuyên sẽ gây chú ý.

"Ừ!"

Thủy Nhi gật đầu sau đó hai người đi ra ngoài, bọn họ vẫn còn đang thảo luận chỉ là không khí hình như tốt hơn nhiều.

"Thủy Nhi, cô không sao chứ!"

Thủy Nhi vừa ngồi xuống thì Thượng Quan Quân Triết liền hỏi. Thẳng thắn mà nói trong lòng anh thật rất lo lắng cho cô.

Nếu như cô thật sự là ghét anh đến mức buồn nôn vậy thì sau này anh sẽ tận lực chú ý bớt tiếp xúc với cô. Nhưng là bọn họ dù sao cũng phải làm việc với nhau phải nói chuyện là điều tất nhiên!

"không có việc gì!"

Giọng nói của Thủy Nhi nghiêm nghị cũng không nhìn anh lâu. trên gương mặt tuấn tú của Thượng Quan Quân Triết có chút thất vọng, thấy cô đối với mình lạnh nhạt như vậy trong tâm lại thấy hơi khó chịu!

"Thượng Quan, chúng ta cứ dựa theo biện pháp của cậu mà bố trí. Trinh Tử, cô chuẩn bị đi lát nữa sẽ gọi điện cho Nam Cung Tước!"

Mạc Thiên Kình tỉnh táo phân phó, Trinh Tử gật đầu ôm đứa bé đưa cho Thủy Nhi .

Thủy Nhi và Sính Đình không hiểu ra sao, chẳng lẽ bọn họ đã bỏ sót cái gì sao?

"Các anh định làm gì?" Thủy Nhi nhìn Mạc Thiên Kình, trực tiếp hỏi.

Chương 152: Anh hi vọng tôi cả đời sẽ đi phá thai sao?

Mạc Thiên Kình nhìn cô: "Thân thể của cô còn rất yếu ớt, vụ án này cô không phải cần phải tham gia! cô cứ bảo vệ Sính Đình cho tốt là được rồi!"

Lời của Mạc Thiên Kình khiến cho Thủy Nhi rất buồn bực, rất muốn phản bác, nhưng suy nghĩ lại thì lần này quả thật rất nguy hiểm, nếu như có cái gì ngoài ý muốn thì cục cưng trong bụng có thể bị nguy hiểm!

"Đúng vậy, cô phải nghỉ ngơi cho tốt, cơ hội như thế này không có nhiều đâu!"

Thượng Quan Quân Triết nhàn nhạt nói, nghĩ tới đứa con của mình lòng thêm càng thêm đau. Chuyện này anh cũng không dám nói cho ba mình biết rất sợ bọn họ sau khi biết được sẽ cảm thấy đau lòng.

Thủy Nhi tức giận nhìn anh chằm chằm.

"Dĩ nhiên cơ hội không nhiều rồi anh muốn cả đời này tôi sẽ phải đi nạo thai sao?"

Lời nói của cô làm cho Thượng Quan Quân Triết bỗng nhiên im bặt, ý anh chỉ muốn cho cô có thể nghỉ ngơi, điều dưỡng thân thể cho tốt như vậy cũng là có lỗi sao?

Sính Đình kéo Thủy Nhi nhìn cô ấy tức giận cảm thấy buồn cười:

"Thủy Nhi, đừng có tức giận nữa tất cả đều đã qua rồi !"

Hai người bọn họ so với cô và Mạc Thiên Kình chắc hẳn phải có ý tứ, thật không biết hai người bọn họ có thể đi đến cuối con đường hay không.

"Thủy Nhi, cô nếu không ưa Thượng Quan thì có thể làm bạn gái của tôi. Tôi so với anh ta thì mạnh hơn nhiều!"

Lão K đột nhiên mở lời thiếu chút nữa làm cho Thượng Quan Quân Triết phun trà đang uống ở trong miệng ra.

Mắt hiểm ác lạnh lùng nhìn chằm chằm lão K, hiện tại mới phát hiện cái lão K này sao lại chán ghét như vậy?

Thủy Nhi nhìn lão K lạnh lùng nói:

"Anh cảm thấy giữa chúng ta có khả năng sao?"

Ám chỉ rằng anh ta và cái người đàn bà dục vọng điên cuồng kia đã lên giường rồi, cô không có khả năng tiếp nhận anh được. Lại còn muốn cùng cô lui tới, đó không phải là muốn đòi mạng cô sao?

Lão K cười ha ha.

"Làm sao lại không thể ? Tôi tự cảm thấy bản thân mình cũng không tệ. . . . . . Dáng dấp đẹp trai, hơn nữa thành thục chững chạc, không trêu hoa ghẹo nguyệt, tuyệt đối là người đàn ông tốt!"

Lão K rất nghiêm túc nói, Thủy Nhi vừa muốn nói gì, tay đã bị Sính Đình kéo lại.

"thật ra thì lão K thật sự là một người đàn ông tốt hiếm thấy! cô cũng thử lui tới xem sao. một cô gái lớn từng tuổi này rồi cũng không thể không có bạn trai ?"

"Tôi cũng cảm thấy anh ta so với Thượng Quan Quân Triết thì tốt hơn nhiều, nhưng mà hình như cũng không phải rất thích hợp với Thủy Nhi!"

Lý Băng cất giọng nói cứng rắn rất đáng đánh đòn, liền bị Thượng Quan Quân Triết phản pháo.

"Lý Băng, cô nói cậu ta có chỗ nào tốt hơn tôi, trông cậu ta anh tuấn, thì tôi cũng. . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết vẫn chưa nói hết thì đã nghe thấy tiếng nói lạnh lùng của Thủy Nhi phát ra:

"Xem như anh thật tốt như vậy thì anh cũng chỉ là bạn giường tốt thôi. Lão K so với anh mà nói thì quả thật là một người đàn ông tốt!"

Lời của Thủy Nhi thiếu chút nữa để cho Thượng Quan Quân Triết cắn vào đầu lưỡi. Trong ấn tượng của cô thì anh chính là bạn trên giường thấp kém thôi sao. Thượng Quan Quân Triết lần đầu tiên cảm thấy thật sự rất hận cái từ đáng ghét này.

"Tôi chỉ là bạn trên giường!"

Thượng Quan Quân Triết lẩm bẩm nói đầy uất ức!

Rất muốn lớn tiếng hét lên nhưng khi đối mặt với Thủy Nhi thì lại phát hiện mình không thể cáu giận với cô được.

"Được rồi Thủy Nhi, cô cũng không cần chỉ trích Thượng Quan Quân Triết nữa. Anh ấy cũng chỉ là hoa tâm một chút, ngựa đực một chút, nhưng vẫn là người tốt!"

Sính Đình cười nhẹ nói, Thượng Quan Quân Triết nhìn cô, gương mặt tuấn tú vốn đang có ý cảm kích đột nhiên biến thành màu gan heo, cô không thể khen anh một câu sao?

Ngựa đực? Hoa tâm?

Anh bây giờ thì có chỗ nào hoa tâm, chỗ nào ngựa đực hả ?

Kể từ khi ở cùng với Tiếu Thủy Nhi anh cũng không có chạm qua bất cứ người nào khác. Anh đã cấm dục rất lâu rồi. Anh đối với những người phụ nữ nhân khác đáng chết lại mất đi hứng thú. Anh biết tất cả đều doTiếu Thủy Nhi làm hại thế nhưng anh lại không thể mắng cô.

"Các người cũng không cần phải nói Thượng Quan cũng coi như là người đàn ông tốt, tối thiểu trong khoảng thời gian này cũng không đi ra ngoài phong lưu, cậu ta đã thủ thân hơn một tháng rồi!"

Lời này của Mạc Thiên Kình hình như là cố ý nói cho Thủy Nhi nghe. Tuy nhiên không thể phủ nhận Thủy Nhi khi nghe được câu này trong lòng quả thật an tâm rất nhiều!

"Đúng vậy, tôi vẫn thủ thân như ngọc đấy!"

Anh cơ hồ là vì chuyện của Thủy Nhi, còn có vụ án này làm cho mệt chết, làm sao còn hơi sức để đi tán gái.

"Thủy Nhi, cô cứ nghĩ kỹ đi, tôi rất mạnh mẽ, tuyệt đối là một mãnh nam!"

Lão K nói rõ ràng, Sính Đình mắt lập tức sáng lên đồng tình:

"Đúng vậy, rất mạnh rất mạnh, hơn nữa cái kia cũng rất dài rất lớn. . . . . ."

"Sính Đình, có phải còn cảm thấy anh không thỏa mãn được em. . . . . ."

Mạc Thiên Kình sắc mặt tái xanh, cơ hồ là cắn răng nghiến lợi hỏi, có phải sau khi xem xong đĩa ghi âm lần trước của lão K cô vẫn nhớ đến cái đồ chơi kia hay không?

Sính Đình cười ha ha: "không có, đồ chơi của anh cũng rất tốt!"

cô bây giờ đang là phụ nữ có thai nên cũng không hy vọng bị hành hạ cả đêm như vậy hơn nữa lại còn ảnh hưởng đến cục cưng !

Trinh Tử nghe bọn họ nói chuyện, sắc mặt cực kỳ lúng túng mặc dù đã từng làm qua nhưng mà cô không có lớn gan như bọn họ dám ở trước mặt mọi người thảo luận tự nhiên như vậy.

"Các người này cũng thật là hạ lưu đấy!"

Lý Băng lạnh lùng nói châm chọc, không phải chỉ là xxoo thôi sao?

Có cái gì hay ho mà lại mang ra bàn luận, lại còn ở trước mặt một người vẫn còn là xử nữ thảo luận không ngớt? Xem ra ngày nào đó cô cũng muốn đi tìm một người đàn ông nếm thử một chút trái cấm, xem xem đến cùng có phải làm cho con người ta mất hồn hay không.

'' Xử nữ quá lứa lỡ thì như cô hiểu cái gì gọi là tình yêu sao?"

Thượng Quan Quân Triết châm chọc nói làm cho Lý Băng tức đến bốc hỏa.

cô ghét nhất bị người khác gọi mình như vậy. Anh ta lại còn dám lớn tiếng nói cô như thế.

Tâm tình của Thượng Quan Quân Triết cũng tốt hơn nhiều, nhìn thấy cô bị chọc tức không nhẹ tự nhiên cảm thấy rất sảng khoái. Ai bảo cô ta trong khoảng thời gian này luôn đối nghịch với anh, lại còn tiếp tay bỏ đi đứa con của anh nữa.

"Thượng Quan Quân Triết, anh cho rằng anh rất tốt sao? Tôi là gái già thì sao càng chứng minh con người tôi vẫn còn thuần khiết, thử nhìn lại dáng vẻ của anh đi thật là bẩn thỉu không chịu nổi!"

Lý Băng không khách khí phản bác lại, ngọn lửa trong mắt cô nhanh chóng biến thành lửa lớn cháy hừng hực.

cô thề tối nay phải đi tìm đàn ông để xóa ngay danh hiệu xử nữ già cho bằng được!

"Bẩn thỉu? Tôi bẩn thỉu chỗ nào. cô không biết có bao nhiêu phụ nữ yêu thích cái bảo bối của tôi hay sao? Phụ nữ như cô làm sao có thể biết được! Ai, không nói nữa ! Sợ đả kích đến cô mất!"

Thượng Quan Quân Triết nhìn thấy cô càng tức thì càng nói hăng say, Thủy Nhi nhìn chằm chằm Thượng Quan Quân Triết, rất nhiều người thích sao, Hừ!

"Thượng Quan, đừng nói linh tinh nữa!"

Mạc Thiên Kình đang đi xuống lạnh lùng nói đoán chừng làm thế nào để phóng ra cậu ta cũng sẽ mang ra nói hết!

Thượng Quan Quân Triết lúc này mới nhìn thấy vẻ mặt rất không vui của Thủy Nhi, trong lòng khẽ mừng thầm, cô ấy mất hứng chẳng lẽ là bởi vì những lời của mình vừa nói sao? Chẳng lẽ cô ấy đối với mình không phải là hoàn toàn không có cảm giác ?

Thượng Quan Quân Triết đang mải nghĩ hoàn toàn không để ý đến Lý Băng đi đến chỗ mình . cô nhấc chân đá một cái làm Thượng Quan Quân Triết kêu lên thảm thiết

Lập tức che bụng ngã ngồi ở trên ghế sofa, mồ hôi lạnh chảy ra ầm ầm!

Mọi người trợn mắt há hốc mồm vì động tác vừa rồi của Lý Băng. cô ấy cư nhiên ở trước mặt của mọi người làm ra chuyện như vậy với Thượng Quan Quân Triết!

"Lý Băng cô thật là hung ác!"

Thượng Quan Quân Triết cắn răng nói, anh thật là xui xẻo, bị cô ta đá trúng vào bộ vị đau thật là đau!

"Đó là tất nhiên, tôi không hung ác, chẳng lẽ còn trông cậy vào anh lợi hại hay sao?"

Lý Băng cười lạnh, nụ cười trên mặt rất là tà ác.

"Được rồi, mọi người đừng làm loạn nữa, tôi đã nối thông Internet chuẩn bị gọi cho Nam Cung tước !"


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .